Việc Manchester United bổ nhiệm Ruben Amorim vào vị trí HLV trưởng (head coach) thay vì nhà quản lý (manager) đánh dấu một sự thay đổi lớn trong cấu trúc và chiến lược của đội bóng. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến quyền hạn của Amorim mà còn phản ánh cách tiếp cận mới của Man Utd trong việc xây dựng đội ngũ. Trên thực tế, chức danh “HLV trưởng” sẽ hạn chế quyền lực của Amorim so với người tiền nhiệm Erik ten Hag, đặc biệt là trong lĩnh vực chuyển nhượng.
Trong bóng đá, đặc biệt là tại Anh, chức danh “head coach” và “manager” có ý nghĩa và quyền hạn rất khác nhau. Trong khi “manager” (nhà quản lý) có quyền tự quyết lớn, bao gồm cả việc tuyển chọn cầu thủ, thiết lập chiến lược dài hạn và quyết định về nhân sự, thì “head coach” (HLV trưởng) chủ yếu tập trung vào huấn luyện và chiến thuật thi đấu hàng ngày.
Erik ten Hag, người tiền nhiệm của Amorim, được trao quyền hạn rất lớn tại Man Utd. Ông không chỉ quản lý đội bóng trên sân cỏ mà còn có tiếng nói lớn trong việc tuyển mộ cầu thủ và xây dựng đội hình. Trái lại, Ruben Amorim sẽ phải chấp nhận vai trò HLV trưởng với quyền hạn giới hạn. Tất cả các quyết định về chuyển nhượng, hợp đồng, và xây dựng đội hình sẽ do các giám đốc điều hành phụ trách, trong đó có Giám đốc Thể thao và Giám đốc Điều hành.
Quyết định hạn chế quyền lực của Amorim có thể xuất phát từ nhiều yếu tố chiến lược và tài chính mà ban lãnh đạo Man Utd muốn áp dụng. Dưới đây là một số lý do chủ yếu:
- Thất bại từ những quản lý toàn quyền trước đây: Sau nhiều mùa giải thiếu ổn định, Man Utd có thể muốn tránh việc quá phụ thuộc vào một cá nhân, kể cả đó là HLV trưởng. Những người tiền nhiệm như Jose Mourinho hay Ole Gunnar Solskjaer đã có nhiều quyền hạn, nhưng lại không đạt được kết quả ổn định.
- Mô hình quản lý hiện đại: Nhiều CLB lớn ở châu Âu đã chuyển sang mô hình quản lý chia sẻ trách nhiệm, trong đó các giám đốc điều hành phụ trách vấn đề tài chính và chiến lược dài hạn, còn HLV chỉ tập trung vào chuyên môn trên sân cỏ. Điều này giúp giảm bớt áp lực cho HLV và đảm bảo rằng các quyết định chuyển nhượng và xây dựng đội hình có tính dài hạn hơn.
- Kiểm soát chi phí và tính nhất quán: Việc hạn chế quyền lực của HLV trưởng trong công tác chuyển nhượng cũng là cách Man Utd kiểm soát tốt hơn chi phí và tính nhất quán trong chiến lược phát triển. Với quyền lực chuyển nhượng nằm trong tay các giám đốc, CLB có thể duy trì tính nhất quán trong việc mua bán cầu thủ và tránh tình trạng lãng phí.
Vai trò “HLV trưởng” khiến Ruben Amorim chỉ có thể tập trung vào chiến thuật và huấn luyện đội bóng mà không có nhiều ảnh hưởng đến công tác chuyển nhượng. Điều này sẽ đặt ra nhiều thách thức lớn cho ông:
- Khó khăn trong việc xây dựng đội hình: Khi không có quyền tự do lựa chọn cầu thủ, Amorim sẽ gặp khó khăn trong việc xây dựng một đội hình phù hợp với triết lý bóng đá của mình. Những cầu thủ mà CLB mua về có thể không hoàn toàn đáp ứng được các yêu cầu chiến thuật của ông.
- Thiếu sự linh hoạt trong chiến thuật: Các HLV có xu hướng xây dựng đội bóng dựa trên những cầu thủ mà họ tin tưởng và phù hợp với lối chơi mà họ muốn áp dụng. Nếu Amorim không được toàn quyền trong việc quyết định nhân sự, ông có thể gặp khó khăn trong việc triển khai các ý tưởng chiến thuật của mình.
- Áp lực phải thích nghi nhanh chóng: Không có quyền lực trong công tác chuyển nhượng đồng nghĩa với việc Amorim phải chấp nhận làm việc với những cầu thủ sẵn có và nhanh chóng thích nghi với môi trường mới. Điều này đòi hỏi ông phải linh hoạt trong việc điều chỉnh chiến thuật và cách tiếp cận của mình để phù hợp với đội hình hiện tại.
Dưới thời Ruben Amorim, Man Utd sẽ hoạt động theo cấu trúc đội ngũ mới với các vai trò rõ ràng và phân chia trách nhiệm cụ thể. Cấu trúc này bao gồm các thành viên chủ chốt:
- HLV trưởng (Ruben Amorim): Chịu trách nhiệm chính trong việc huấn luyện và triển khai chiến thuật trên sân cỏ. Amorim sẽ tập trung vào việc xây dựng đội hình cho từng trận đấu, cải thiện kỹ năng của cầu thủ và đảm bảo phong độ của toàn đội.
- Giám đốc Thể thao: Chịu trách nhiệm về công tác chuyển nhượng và quản lý hợp đồng cầu thủ. Người này sẽ là người liên hệ giữa HLV trưởng và ban lãnh đạo CLB, đảm bảo các yêu cầu của HLV về nhân sự được xem xét trong khả năng tài chính.
- Giám đốc Điều hành: Đảm bảo rằng các hoạt động của CLB được duy trì theo đúng kế hoạch chiến lược dài hạn. Giám đốc Điều hành cũng là người quản lý tài chính và thương mại của đội bóng.
Quyết định hạn chế quyền lực của Ruben Amorim có thể mang lại một số lợi ích quan trọng cho Man Utd:
- Giảm áp lực lên HLV trưởng: Khi chỉ tập trung vào chuyên môn, Amorim có thể dành nhiều thời gian hơn để phát triển chiến thuật và giúp cầu thủ cải thiện kỹ năng. Điều này cũng giúp ông không phải lo lắng về công tác chuyển nhượng và các vấn đề ngoài sân cỏ.
- Tăng cường tính ổn định: Mô hình phân chia quyền lực giúp CLB có thể duy trì sự ổn định về chiến lược dài hạn, bất kể sự thay đổi của HLV. Điều này giảm thiểu rủi ro khi phải thay đổi toàn bộ đội hình hoặc chiến lược khi có sự thay đổi về HLV.
- Tối ưu hóa chi phí và hiệu quả trong chuyển nhượng: Quyền hạn về chuyển nhượng do các giám đốc phụ trách sẽ giúp Man Utd kiểm soát tốt hơn các khoản đầu tư vào cầu thủ. Điều này cũng giúp tránh tình trạng mua cầu thủ không phù hợp với chiến lược dài hạn của CLB.
Dù bị giới hạn quyền lực, Ruben Amorim vẫn là một HLV trưởng đầy triển vọng với nhiều kỳ vọng từ ban lãnh đạo và người hâm mộ Man Utd. CLB mong muốn ông có thể:
- Xây dựng lối chơi hiện đại và hiệu quả: Với triết lý huấn luyện hiện đại, Amorim được kỳ vọng sẽ mang đến lối chơi tấn công hấp dẫn và hiệu quả cho Man Utd.
- Phát triển cầu thủ trẻ: Man Utd luôn nổi tiếng với việc đào tạo các cầu thủ trẻ. Amorim, với kinh nghiệm của mình, có thể góp phần vào việc phát triển các tài năng trẻ, đưa họ lên đội hình chính.
- Duy trì sự ổn định và nhất quán: Amorim được mong đợi sẽ giúp Man Utd đạt được sự ổn định và thi đấu nhất quán qua các mùa giải, thay vì những chuỗi thành tích thiếu ổn định như trước đây.
Việc Ruben Amorim chỉ được bổ nhiệm làm HLV trưởng thay vì nhà quản lý có thể được xem là bước thử nghiệm mới của Man Utd trong quá trình tái thiết CLB. Thành công hay thất bại của Amorim trong vai trò này sẽ phụ thuộc vào khả năng thích nghi của ông với cấu trúc quản lý mới. Nếu Amorim có thể vượt qua các thách thức và mang lại thành công cho Man Utd, mô hình quản lý này có thể trở thành một hướng đi lâu dài và ổn định cho đội bóng.
Tóm lại, quyết định giới hạn quyền lực của Ruben Amorim cho thấy Man Utd đang tìm kiếm một cách tiếp cận cẩn trọng và chuyên nghiệp hơn trong quản lý CLB. Dù gặp nhiều thách thức, nhưng nếu Amorim thành công, sự thay đổi này sẽ tạo tiền đề cho Man Utd phát triển bền vững trong tương lai.